Đọc sách đối với tôi như một sở thích, như một thói quen từ lúc nhỏ nhất là những ngày ở quê nhà không đi đâu chơi, thì tôi ngồi ở nhà đọc sách.
Năm cấp 1, tôi đọc truyện tranh nhiều đến nổi mà cô quản thư của thư viện trường luôn để mắt đến và dành sự ưu ái nhất định. Mỗi lần giờ ra chơi thì tôi đều đến thư viện, ngồi đọc không xong thì mượn về nhà. Vào những buổi tổng kết năm họ thì cô đã xin phép ban giám hiệu, lên tuyên dương tôi để “lan truyền văn hoá đọc” và tặng cho 5 quyển vở kẻ ô ly vì thành tích mượn nhiều truyện nhất toàn trường.(Thập niên 90s phần thưởng chỉ những quyển vở kẻ ô ly màu vàng với bìa giấy).
Ngoài phần thưởng cho danh hiệu học sinh giỏi toàn diện thì tôi còn được phần thưởng của thư viện nữa nên lúc nào tôi cũng phải khiêng vác bằng hai tay. Có thể nói rằng, cuộc sống những ngày tuổi thơ của tôi chỉ đọc…đọc…và không gặp tiếp xúc với ai. Vì mẹ tôi quản lý rất chặt chẻ và không cho tôi đi đâu ra khỏi nhà.
Năm 12 tuổi khi còn học lớp 7 trong những ngày không ra khỏi nhà thì tôi làm bạn với 4 vách tường. Trong một lúc tình cờ, tôi tìm được bộ sách Tam Quốc Diễn Nghỉa năm 1999 như hình trong tủ “búp phê” của gia đình. Chúng là của chú tôi – một giáo viên gửi lại sau nhiều lần chuyển nhà. Trong tủ “búp phê” có 2 bộ : Tam Quốc Diễn Nghĩa và Hán Sở Tranh Hùng (năm xuất bản 1988). Thế là cứ mỗi buổi chiều tôi khi ăn cơm xong thì tôi lại đọc sách hay những ngày chủ nhật không đi đâu thì tôi lại ngồi nhà đọc sách. Sau gần 3 tháng thì mới đọc xong bộ Tam Quốc Diễn Nghĩa và tôi lại đọc tiếp bộ Hán Sở Tranh Hùng.Với một đứa trẻ bị kèm cặp với hình thức “phong sát” vào những ngày ấy, không nói chuyện với ai thì làm gì bây giờ. Thì ta vùi đầu vào đọc sách thôi vì chẳng thể nào làm gì khác.
Những ngày tháng cấp 2 của tôi cứ trôi dần theo từng trang sách ấy. Lên cấp 3 tôi tiết kiệm ăn sáng để có thể mua sách và truyện yêu thích đương thời thập niên 90 như : 7 viên ngọc rồng, đường dẫn đến khung thành bộ 1, Kitara – Cậu bé tóc tiên, Vua trò chơi, Conan ful 47 cuốn bìa màu….Nhưng những ngày từ biệt quê nhà lên Sài Gòn trọ học thì ở nhà mẹ tôi gọi cho cô đồng nát mà mẹ quen đến “dọn sạch sẽ” không còn cái gì và dĩ nhiên bộ Tam Quốc này cũng nằm trong số đó.
Sau từng ấy năm, tôi mua lại bộ Tam Quốc Diễn Nghĩa này chỉ để ôn lại quá khứ cùng những kỷ niệm đẹp và hồi tưởng những “di chỉ của ký ức” trong quá trình trưởng thành của mình. Tôi nghĩ có thể đối với mọi người, bộ sách chẳng có gì nhưng nó là cả một kỷ niệm với một người như tôi. bộ sách ra đời cách đây tròn 35 năm (năm xuất bản 1988). Khi tôi cầm những cuốn sách này trên tay thì từ mảng ký ức trở về sống động, chân thực mà tôi không thể diễn tả thành lời được. Tôi thì vẫn thích đọc sách giấy, cầm trên tay hơn là đọc sách online hay sử dụng máy đọc sách vì tôi không thể ghi chú, hay đánh dấu những gì mình đọc. Nên những cuốn sách giấy luôn quyến rũ tôi một cách kỳ lạ đến vậy.
- Làm lồng đèn ống lon của ngày xưa thập niên 90s - September 24, 2023
- Sống lạc quan theo triết lý khắc lỷ và chủ nghĩa hiện sinh - September 24, 2023
- 19 quy luật để có một cuộc sống tốt đẹp từ Marcus Aurelius - September 23, 2023